Hướng dẫn một số biện pháp giúp trẻ vượt qua giai đoạn khủng khoảng tuổi lên 2.
Bố mẹ có biết, tuổi lên 2 đánh dấu sự thay đổi cả về thể chất và tâm lý nên trẻ dễ có những biểu hiện gọi là “khủng hoảng tuổi lên 2”. Vậy những biểu hiện đó là gì và làm thế nào để giúp con vượt qua giai đoạn này một cách nhẹ nhàng nhất?
Tại sao gọi là “khủng hoảng tuổi lên 2”? Cụm từ này được dùng để chỉ những thay đổi xảy ra ở trẻ trong giai đoạn từ 18 tháng đến 3 tuổi. Đây là thời điểm trẻ bắt đầu có những thay đổi về tâm lý, thích nói “không” với bất kỳ điều gì chúng không thích. Nhiều trẻ còn có xu hướng hung hăng như thích đấm đá, cào cấu, ăn vạ,... Thật ra thì không có khủng hoảng nào cả, em bé đang dần trở nên độc lập mà thôi. Ba mẹ cần hiểu đúng để có phương pháp nuôi dạy phù hợp nhé:
Những biểu hiện của “Khủng hoảng tuổi lên 2”
1. Tỏ ra khó chịu khi người lớn không hiểu ý: Nếu ba mẹ không hiểu ý, bé sẽ ăn vạ và gào khóc một cách bất thường. Ví dụ: Con muốn uống nước, ba mẹ đưa nước nhưng con lại gào khóc, vì không đưa đúng cái ly hình con thỏ, con gấu... mà trẻ yêu thích. Khi được đáp ứng đúng thứ con muốn, cơn giận sẽ lắng xuống nhanh và bé sẽ trở lại bình thường nhanh thôi.
Bé sẽ gào khóc khi ba mẹ không đáp ứng được điều bé thích
2. Nói “không” rất nhiều, tức giận vô cớ. Ở thời điểm này, bé thường xuyên nói “không” với những thứ không thích. Đôi khi, bé nói “không” cả với những thứ vốn bình thường bé thích như được cho đồ chơi, ăn món yêu thích,... Và thậm chí có lúc, bé vô cớ nói “không” và trở nên giận dỗi với một việc hết sức bình thường.
Trẻ trở nên giận dỗi một cách bất thường
3. Cào cấu, đá, cắn những người xung quanh. Con trẻ đang trong quá trình học hỏi và hoàn thiện. Lúc này, con vẫn còn hạn chế về ngôn ngữ, cách biểu đạt nên con chưa nói hết được những mong muốn của mình. Vì vậy, khi không hài lòng điều gì, trẻ có thể sẽ đá, đánh, đấm hoặc cắn người khác.
Trẻ tỏ ra tức giận khi không hài lòng một điều gì đó
4. Bảo vệ và thể hiện quyền sở hữu. Ở tuổi lên 2, bé bắt đầu tìm hiểu về khái niệm sở hữu. Do đó, con rất nhạy cảm về những thứ của riêng mình, không thích người khác đụng vào đồ của mình. Đôi khi, con sẵn sàng lao vào đánh ai đó nếu cảm thấy bị xâm phạm “Lãnh thổ”. Đặc biệt, con trẻ vào độ tuổi này cũng rất để ý và hay ghen tị như mẹ là của con, ba là của con, nếu ai đụng vào con cũng đều phản kháng.
Trẻ không thích nếu như ai đó “sở hữu” đồ của mình
Cách xử lý “Khủng hoảng tuổi lên 2”
- Khi nhận thấy con có những biểu hiện thiếu tích cực, ba mẹ cần đánh lạc hướng và hướng con tới những điều tích cực. Việc đầu tiên cần làm là ba mẹ nên giữ bình tĩnh, đừng cố nói to vì trẻ nhỏ rất nhạy cảm, nếu bé biết bạn bị đẩy đến giới hạn thì con có thể sẽ lặp lại những hành động của mình như một cách thách thức. Khi đã kiềm chế được cảm xúc, ba mẹ cần tìm hiểu nguyên nhân vì sao con lại có hành động như vậy. Đôi khi, con trở nên ương bướng chỉ vì con đang đói, mệt, buồn ngủ thôi ba mẹ à.
- Nếu trẻ ăn vạ thì ba mẹ nên lờ đi chỗ khác hoặc đánh lạc hướng con bằng cách thu hút trẻ tham gia các hoạt động khác. Khi con hết giận, ba mẹ mới bắt đầu nói chuyện, giải thích cho con hiểu, tìm cách khắc phục, đưa ra hướng giải quyết và chỉ con cách bày tỏ cảm xúc, thể hiện mong muốn bản thân một cách đúng mực ở những lần sau... lưu ý không nên thỏa hiệp khi trẻ ăn vạ, đòi hỏi vô lý vì sẽ hình thành thói quen xấu cho trẻ.
- Đặc biệt, ba mẹ cần tôn trọng con, nên tránh sử dụng những câu mệnh lệnh, phủ định với con như “Con không được…”, “Con phải…”, thay vào đó, ba mẹ nên sử dụng những ngôn từ tích cực, điều này không chỉ khuyến khích con sẵn lòng hợp tác, hiểu lẽ, vâng lời mà còn có tác động tích cực đến sự hình thành và phát triển nhân cách của trẻ. Đồng thời, ba mẹ cũng nên cho con có quyền được tham gia và lựa chọn trong giới hạn, ví dụ “Con muốn đi đánh răng trước hay đi tắm trước vậy con yêu?”
Như vậy, ba mẹ cần hiểu đúng về giai đoạn phát triển này của con trẻ để có cách nuôi dạy đúng đắn nhé. Không phải con không ngoan, “thay tính đổi nết” như một số ba mẹ vẫn nghĩ, mà con chỉ đang phát triển sự độc lập và học cách thể hiện cảm xúc của mình thôi.